Bài thơ Nhớ chùa là một tác phẩm bất hủ của thơ ca Phật giáo Việt Nam. Bài thơ này đi vào lòng người mến đạo một cách dịu dàng và nồng ấm như câu ca dao của mẹ, tự nhiên và nhẹ nhàng như hơi thở, bình yên và trong sáng như một mảnh […]
Cho bõ lúc trăm năm
Đời ngắn lắm cầm tay nhau chưa đủ Nói làm chi lời chia cách vực sâu, Hắt hơi thở là tạ từ cuộc lữ Dẫu muốn tìm, chẳng dễ gặp nhau đâu! Ngày ngắn lắm chưa cười đêm đã xuống Sao ta hoài ước muốn chuyện... sương tan. Sao chỉ thấy ngày mai là hạnh […]
Soi lòng
Có đôi lúc ta cần nên thận trọng Ngồi lắng nghe dư luận nói về mình. Không lệ thuộc trước những lời hư vọng, Chẳng coi thường bao góp ý công minh. Vì... "không lửa thì làm sao có khói!" Nên lắng lòng xem xét lẽ thực, hư. Và cười nhẹ khi biết mình không […]
Thiền ngữ của Thầy Viên Minh
Video: Tuyển tập 30 bài thơ thiền của Thầy Viên Minh
Nếu có lúc
Nếu có lúc bạn thấy lòng trống trải Nên hiểu rằng đó là lẽ tự nhiên! Tay chân còn có khi nghe thừa thãi Vũ trụ còn... bao khoảng trống vô biên. Nếu có khi thấy lòng buồn xa vắng Lệ u hoài sau một cuộc chia phôi. Hãy vui lên vì sau đó cuộc […]
Tuệ chiếu tâm khai
Cây có loài to nhỏ Đất có chỗ thấp cao Trời còn có trăng sao Tìm đâu miền như ý? Người tìm cầu Chân Lý Mãi lấy, bỏ, đúng, sai Chẳng thấy Pháp không hai Nên lạc vào tri kiến. Tuệ minh, tự ứng biến Trọn vẹn ở hiện tiền Không theo niệm đảo điên […]
Sống như là
Đời chật chội khiến lòng ta... sống hẹp, Đường quanh co nên nhân thế quanh co? Ngày nắng hạ biến ta thành sa mạc Ngó đau thương... hồn vô cảm, ơ thờ... Tôi không đợi mong anh bao hoàn hảo Vì chính mình đã toàn vẹn gì đâu! Chỉ xin thắp trong trái tim hoài […]
Nhiều trong một
Đôi khi tui... rất dễ thương Đôi khi dở dở, ương ương, khùng khùng... Có khi tui sống bao dung Đôi khi xét nét không ưng mọi người. Đôi khi tui cũng hay cười Có khi vẻ mặt như trời mùa đông. Nhiều khi tui cũng có lòng Mà nhiều khi tiếc... một đồng chẳng […]
Cứ ngỡ
Cứ ngỡ nhà tu không biết yêu? Sống không tình cảm, sống cô liêu Tháng ngày chỉ biết câu kinh kệ Chôn đời trong nếp sống quạnh hiu. Vỡ lẽ... nhà tu cũng biết yêu! Mà không yêu một, lại yêu nhiều. Sang, hèn, đẹp, xấu... đều yêu cả Tim này không biết rộng bao […]
Tự nguyện
Xin nguyện sống thênh thang đời của gió Cuộn xa vời... không giữ một làn hương. Thôi trói buộc, ai làm mình đau khổ Chẳng tơ vương, thì cách trở ai buồn? Xin nguyện sống như con đường lặng lẽ Khi chân đời dẫm nát cõi lòng ta. Vẫn độ lượng, bao dung như Tình […]
Nếu có thể
Nếu có thể, mỗi bình minh thức dậy Ngồi thật yên thở nhẹ, miệng mỉm cười: ''Ta còn sống, nên mọi điều có thể Tạ ơn đời, nguyện tỉnh thức, an vui.'' Nếu có thể, muộn phiền ngày hôm trước Hãy chôn vùi theo giấc mộng đêm qua Chuyện cơm áo... vốn đã là gánh […]
Hạnh phúc thật gần
Này em! Có phải khi mình mất đi hạnh phúc Thì mới hay... hạnh phúc có trong đời. Có phải khi mình mất đi người mẹ Mới thật lòng gọi hai tiếng : "Mẹ ơi!" Có những mai nụ hồng ngoài hiên nở Chân em qua, không buồn ngắm một lần, Chợt chiều hôm gió […]
Khó, dễ trong đời
DỄ là nói chẳng nghĩ suy KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra. DỄ làm đau đớn người ta KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương! DỄ là biết được Vô thường KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần. DỄ là độ lượng bản thân KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi […]
Tự tri
Nhiều lắm Phù Du sống một ngày Đời mình cũng rứa, có ai hay, Diễm mộng đêm qua thành triệu phú Thức giấc, bật cười... vẫn trắng tay! Nhà dẫu trăm gian ngủ một giường Bạc vàng chất chứa ngập trong rương Một cơn gió ác thành thiên cổ Thần thức ngục tù trong vấn […]
Tự sự
Dù đục, dù trong con sông vẫn chảy Dù cao, dù thấp cây lá vẫn xanh Dù người phàm tục hay kẻ tu hành Đều phải sống từ những điều rất nhỏ. Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó Sao ta không tròn ngay tự trong tâm? Đất ấp ôm cho muôn hạt nảy […]